Thursday, February 4, 2010

Thơ Lính

TÌNH  THU
Huy Văn
Một cõi tang bồng lắng theo cát bụi
Cho trăm năm gọi mãi bóng con tàu
Đường miên viễn hút theo hồn sông núi
Mũ Sắt và Người một thuở có nhau.

Chiếc Nón trầm ngâm ôm vòng nhật nguyệt
Ngày ngắm mây, đón nắng. Tối nhìn sao
Gom mấy cõi ta bà soi vũ trụ
Mang tình chung của Lính thuở xa nào.

Tình sông núi trả bằng đời trai trẻ
Nợ máu xương vang mãi một câu thề
Người: có thể đã về lòng Đất Mẹ
Nón: ngậm ngùi, rưng rức giữa đường quê.

Xưa chinh chiến gối đầu nghe Lính hát
Nay âm thầm đếm mãi tiếng thời gian
Hứng sương mềm, đong mưa rơi từng hạt
Thành hồ gương khóc kể chuyện tan đàn.

Dường như giữa thâm u và tĩnh mịch
Phảng phất hồn Tử Sĩ lúc trận vong
Màu hoen rỉ mang dấu buồn sử lịch
Chinh Nhân hề vĩnh tận với non sông.

HUY VĂN
( Cảm tác  từ tranh của họa sĩ Lê Thúy Vinh )

No comments: