Friday, July 9, 2010

Cà Phê… Chuyện Đời, Chuyện Gẩu


Ngồi uống cà phê gồm những thằng bạn già. Già nhưng đầu óc chưa già, chưa lẩn, và nhất là tính khí, tính tình vẫn phong độ như xưa – nói năng văng mạng, bộc trực, không cả nể, chẳng biết ngại sợ là gì…
Đó là những thằng bạn, cách đây 40năm, 50năm, cả…60 năm, chúng nó là những … người lính.
Còn sống, đi sống lang bạt khắp nơi, khắp chốn, nơi tận xứ người, bây giờ có thời gian gặp lại, chuyện trò kể lể biết bao là chuyện trong cuộc đời, trong đơn vị - trong cùng đi chơi và trong những lần sống chết có nhau.
Nha Kỹ Thuật/ Bộ Tổng Tham Mưu/ Quân lực Việt Nam Cộng Hòa (NKT/BTTM/QLVNCH) – Danh xưng ngày xưa là như vậy – Hai tiếng “kỹ thuật” khá nhẹ nhàng, ít ai nghĩ nó là đi chiến đấu, đến chốn hiểm nguy nơi vùng đất địch.
Cái đám “gà mờ” cán bộ VC trong đôi lần điều tra lý lịch và xếp hạng nơi cổng trường “cải tạo” cũng đã bị lầm và cả tin: Kỹ Thuật chỉ là một đơn vị “kỹ thuật” tầm thường.
Mãi cho đến về sau, phần đông vẫn mơ hồ như vậy. Và từ khi sinh sống nơi đất người, hình ảnh các anh chiến binh NKT cũng vẫn chỉ … im lìm.
Thật sự thì không hẵn thế. Thực ra người ta vẫn biết, và địch quân (về sau) cũng đã am tường, và cũng từ đó mà lính đơn vị NKT - những anh hùng của bóng tối, những chiến sỉ vô danh, những bóng ma biên giới, ra đi không hẹn ngày về... được nhìều người tìm hiểu quan tâm.
Nha Kỹ Thuật là ai? Biệt Kích Quân (BK) đã từng xâm nhập trên đất Bắc là NKT. Chiến sĩ nhảy Lào, qua Miên, đột nhập mật khu, các vùng chiến ở biển, ở sông, ở rừng núi… tung hoành trong lòng địch như chốn không người là BK/NKT. Những chìến sĩ (mọi cấp, mọi thành phần) nhãy toán là NKT – là Lôi Hổ, là Biệt Hải, là bóng ma, là thiên thần, là quỷ quái… vẫn là NKT. Nhiều người nghe qua và địch quân (những lúc thất đảm kinh hoàng) đã cho là như vậy.
NKT chiến đấu khắp nẽo, có mặt mọi nơi. Và bây giờ, sau 5-7 chục năm, được sống còn và còn gặp lại để mừng rỡ, ngậm ngùi bên ly cà phê nơi xứ người mà vui vầy tâm sự.
Đại hội NKT kỳ 8 tại Nam California trong 3 ngày: 31/5 và 1, 2/6/2010 vừa qua đã thể hiện và nói lên bao điều như vừa kể.
Qua 7 lần họp mặt trước đây, qua mấy chục năm quần tụ vui vầy, các Đại Hội khác cũng có, nhưng mà phải nói ra rằng ĐH lần 8 khá thành công, vui vẻ, khá đậm nét thâm tình cảm động. Vì sau một thời gian “anh em” tứ tán, phân ly đã quá dài.
Hơn 35 năm một mốc thời gian của ngày “tan đàn rã nghé” (30/4/75) chỉ là dấu mốc để cho dễ nhớ. Chứ thật ra thì tản lạc, chia nhau đã từ lâu lắm - Từ những ngày đoàn hậu duệ “Kinh Kha” vượt vĩ tuyến 17, vượt biên giới Việt Lào đi vào “Đất Bắc” (của thời đệ nhất Cộng Hòa, thập niên 1960). Từ ngày mà từng nhóm “kình ngư” chập chùng vượt sóng, vượt biển khơi đi vào Vĩnh Linh, Quảng Bình, vào Thanh Hóa, Hải Phòng… đi vào sào huyệt địch, quyết lòng ngăn chận cuồng vọng, mưu đồ “xâm chiếm miền Nam”. Mà rồi sứ mạng bất thành phải làm thân tù tội gần trọn cuộc đời. Tất cả đó là đại gia đình của NKT đang được nói đến hôm nay.
Bây giờ thì phần đông đã biết, và bây giờ đất nước dân tộc, dù rằng đã xa mất, đã rã rời lang bạt cũng đã hiểu thấu và biết đến các anh em.
Một số đông đã mất. Trong buổi lễ truy điệu các vong linh, các tử sĩ sống khôn thác thiêng chắc cũng nghe từng tiếng gọi chiêu hồn, lời van vái nguyện cầu, mà qui về họp mặt - lễ truy điệu tại Westminter, trước kỳ đài chiến sĩ Việt Mỹ trận vong, của ngày 31/5/2010 hôm đó – Các anh về họp mặt bằng những hương hồn. Và anh em còn sống sót cũng một số quần tụ về đây bằng những thân thể già nua thương tật. Còn lại chẳng bao nhiêu mà thắm tình chiến hữu, đồng đội…
Và hôm nay đây, tiếp nối của những bữa tiệc đông vui rầm rộ là lẻ tẻ từng nhóm ngồi bên nhau nhấm nháp cà phê.
Cà phê đường phố Westminter, Garden Grove, và cà phê SanJose trong những ngày họp mặt. Họp mặt, gặp nhau từ khắp bốn phương trời, từ năm châu bốn bể, và từ “địa ngục” trở về.
Chuyện kể lại cuộc đời từ mỗi đứa: thăng trầm, khốn khổ, bị đày ãi, đói khát, bị tù đày… Bao nỗi nhục nhằn cùng bao nỗi vinh quang - Những chiến binh hào hùng, bất khuất vẫn được sống còn.
Chuyện ngày xưa, chuyện hiện tại, và cả chuyện tương lai - chuyện đời và chuyện gẩu - Những chuyện vui buồn trong cuộc sống:
-Nguyễn Hữu Thọ (còn gọi là Thọ đen, Thọ lồi) kể chuyện qua hơn hai ngày đêm đi “trình diện” Diêm Vương mà không được nhận. Bây giờ có thể vổ ngực tự hào “SA7 nào có sá gì”.
-Đèo văn Kiên kể chuyện “Kinh Kha’ nhãy dù vào đất Bắc, được đón nhận tiếp đãi bằng “tình dân tộc” trên 20 năm đói khát chốn lao tù.
-Khánh (bà già) qua trên 50 năm, giờ vẫn chưa già, vẫn giữ cố tật là nói “phét” để những kẻ không biết gì phải ngán. Anh một lòng một dạ với chiến hữu của mình – ngày xưa lẫn ngày nay - cố gây qũy Cựu Chiến Binh để một phần nào đỡ đần giúp nhau cho bạn bè nơi quê nhà khốn khổ.
-Hữu râu, một thời ngang ngạnh bay lượng trường sơn, Ashau, KompongCham, Kompong Trạch… Bây giờ hết râu và trở nên một “ông xã” dễ thương, dễ bảo.
-Nguyễn Na (còn gọi Na claymore), “nổ” một bữa, anh em cười gần bể bụng. Anh kể: thời gian cải tạo được giao nhiệm vụ chăn nuôi chăm sóc trại bò Gia Trung (Pleiku). Trại bò mà mỗi con vật được đặt cho cái tên từng vị lãnh tụ CS. Bị bọn cán bộ Cộng sản đày ãi đói khát, anh chủ mưu cùng một số anh em tù cải tạo Biệt động quân và nhãy dù lôi cổ con “Hồ Chí Minh” dắt lên rừng đập cho một trận suýt chết, và xẻ thịt con “Lê Nin” chia anh em cùng ăn, trả thù cho đở tức.
Sinh hoạt của anh em NKT Bắc Cali (thành phố SanJose) cũng là như vậy. Tuần lễ, nữa tháng (khi rãnh chỉ cách vài ngày) là họp nhau: cùng chuyện trò và tán gẩu.
Phong độ vẫn chưa thể gọi là suy giảm, dù sức giảm tuổi già, những con người BK/NKT đã một thời trận mạc, chinh chiến trong mọi nỗi khó khăn, trong thầm lặng, trong vô danh, nhưng vẫn đã hiên ngang, bất khuất.
Bây giờ, thời cuộc đã đổi thay - sống lưu vong, thất quốc – Bao đồng đội, bao chiến hữu đã phải ra đi. Giờ còn lại với thân dáng mõi mòn, bao mái đầu đã bạc. Chỉ còn có cái tình – tình anh em, tình chiến hữu ấm áp, nồng nàn.
Bên những ly cà phê bốc khói – khói vươn tỏa bềnh bồng. Vị đăng đắng bờ môi, hương vị của ngày nào, đã quá xưa, quá cũ rồi… Nhưng vẫn là hương vị đó - đắng cà phê, cay khói thuốc,- dư vị ngày nào vẫn phảng phất quanh đây, của những ngày giờ họp mặt. Tình xưa, bạn cũ, tình chiến hữu chẳng thể nào quên.
Sau ngày Đại Hội, tháng 6/10 -
Nguyễn Dẩn - SanJose.

No comments: