Thursday, July 22, 2010

Chiểc Lả́ Khô




Hạnh phúc là một chiếc lá
Âm thầm nảy lộc đêm đông
Buồn đau là một chiếc lá
Rụng trong nhựa ứa mai hồng

Nhớ mong là một chiếc lá
Run vô cớ giữa lặng không
Hờn ghen là một chiếc lá
Vỡ đã tắt gió trong lòng

Cô đơn là một chiếc lá
Lay lắt mãi giữa cành đông
Tình yêu chỉ năm chiếc lá
Mà làm thành cả cơn dông.

 Bài họa
 Ngậm ngùi ngồi dếm lá khô bay
Rừng thu thay lá đã bao ngày
Chạnh lòng tiếng quốc kêu lẻ bạn
Nuốt lệ năm canh nổi đắng cay ...
Mỗi độ thu về gió heo may
Nhìn về bên nớ ... tính từng ngày
Tình quê chan chứa lòng mang nặng
Lá ngập hồn ai lệ đong đầy ...
Ngôn 72 Nguyễn .

CHIẾC LÁ KHÔ. 
CÂY VẪN XANH NHƯNG LÁ VẪN KHÔ
         TÔI ĐÂY NẰM LẠNH BAO NĂM THÁNG
                     
ĐẤT NƯỚC TAN HOANG BẠN BỎ ĐI
                          BỎ LẠI TÔI ĐÂY VỚI LÁ VÀNG
                                 CỨ  TỚI MÙA THU LÁ LẠI RƠI
                                     LÁ VÀNG RƠI PHỦ XÁC THÂN TÔI
                              BAO NHIÊU OANH LIỆT ĐÂU CÒN NỮA
                                    CHỈ CÒN LẠI XƯƠNG VỚI LÁ KHÔ.
                                                                  NHƯ NGUYỄN.
KÍNH DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN NHỮNG ANH HÙNG LÔI HỔ ĐÃ NẰM XUỐNG KHÔNG MỘT GIỌT LỆ,MỘT NÉN HƯƠNG ,BẠN  BÈ VÀ NGỪƠI THÂN ĐƯA TIỄN ,MỘT NẤM MỘ ĐỂ MỌI NGỪƠI  TỬƠNG NHỚ.


Có một thời lá đã yêu cây
Yêu tha thiết và âm thầm chờ đợi
Cây hững hờ nhưng lá không dỗi hờn
Thu đến rồi...lá vẫn chẳng rời cây

Cây vô tình mê mải đắm say
Mãi phiêu lưu giữa những loài hoa khác
Lá khóc òa rồi lặng thinh ngơ ngác
Gió cuốn rồi lá có ra đi

Nhiệt thành mang trái tim si
Gió mạnh mẽ đến, ôm thân lá gầy
Ở bên gió, lá là tất cả...
Cả trời hạnh phúc tự do

Gió vẫn thổi đưa lá bay xa
Đưa lá đến nơi chân trời mới
Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng
Nhưng chiếc lá đã không cô đơn...

Đến một ngày cây chợt hiểu ra
Không có lá cây bỗng thành vô nghĩa
Cây lo sợ trước cơn gió lạ
Sợ nỗi vô hình rằng lá sẽ rời cây

Quá muộn màng khi gió xoay cuốn
Những ký ức một thời của lá
Lá vĩnh viễn về nơi xa quá..
Vì cây lạnh lùng...hay bởi gió cuốn đi.......

Nhiệt thành mang trái tim si
Gió mạnh mẽ đến ôm thân lá gầy
Ở bên gió lá là tất cả
Cả trời hạnh phúc tự do

Gió vẫn thổi đưa lá bay xa
Đưa lá đến nơi chân trời mới
Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng
Nhưng chiếc lá mãi không cô đơn.......

(Một mùa đông sang buốt giá lạnh lùng
Nhưng chiếc lá mãi không cô đơn...)



No comments: