Tuesday, July 13, 2010

THỜ BÀ.


               Tôi đây khuyên các qúy ông,
     Đừng có nổi thói ngang tàng ngày xưa,
               Các ông hãy nhớ nằm lòng,
     Vành ngoài mất chức,vành trong hết thời,
               Bây giờ ở xứ huê kỳ
     Nhớ luôn nhịn nhục đề huề là hơn,
               Đàn ông sợ vợ thì sang
    Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà,
               Đàn ông không biết thờ bà,
    Cuộc đời lận đận khác gì cu li,
               Đàn ông sợ vợ ai khi,
    Vợ mình mình sợ ngại gì thế gian,
               Khi xưa khí phách ngang  tàng,
    Bây giờ vợ dậy mới là trượng phu,
               Đàn ông tẩn vợ là ngu,
    Tốn tiền cơm nước dễ vào ở JAIL,
               Nắng mưa là chuyện của trời,
    Bồng con thay tã tôi đây vẹn toàn,
               Suốt ngày cầy job như trâu,
    Tề gia nội trợ tôi đây bao thầu,
               Nấu cơm đi chợ hàng ngày,
     Đêm về rửa chén cũng ngầu như ai,
               Lau nhà rửa cả bồn cầu
     Ôi thời chồng Chúa vợ tôi đâu rồi.
                                      Mùa Hè 2010.


Vua cũng thua liều
     Ha ha ha ha  .
Ngày xưa khí phách ngang tàng
Bây giờ máu cũng ngang tàng như xưa
Mấy lần bị vợ đi thưa
Vô tù ra khám vẫn chưa nãn lòng
Đàn ông không bế không bồng
Cũng không rữa chén cũng không chùi nhà

Cho dù vợ nói vợ la
Ngồi như tượng gổ như là người câm .
      Ha ha ha .
Ngon Nguyen


                       
                      Cám ơn khí phách ngang tàng.
                      Nếu còn giữ được thế này là hay,
                         Ngày xưa lôi hổ rạng danh
                      Bây gìơ tượng gỗ nổi danh là lì
                         Ngày xưa vác súng đi rừng,
                      Ngày nay ngồi đó vợ nuôi hàng ngày,
                         Cháu kia mày khóc mặc bay,
                      Ta đây ngồi  hưởng của trời ban cho
                         Máu liều ta vẫn còn đây
                      Ông trời ngó xuống nở ngay nụ cười
 Nhu Nguyen

2 comments:

Nha Kỹ Thuật said...

Đừng có tưỡng bở .

Bà thì bà nói cã ngày
Tối trời vắng bóng bà gây cã nhà
Tìm cho ra lão dịch già
Bắng không bà cũng bỏ nhà đi luôn
Cã nhà phát sợ cuống cuồng
Tớ đây biết mánh dương dương mặt mày
Để cho bà hiểu từ đây
Hoa mai rụng cánht nhưng cây vẫn còn ...

Nha Kỹ Thuật said...

Tưởng Bở.
Ông đây bà thử làm gì
Đêm đêm trăng sáng ông ngồi ngâm thơ
Bà thời tức qúa lồng lên
Nếu không thay đổi bà thời chia tay,
Mọi người nghe thế sợ run
Còn ông được thế đứng lên oai hùng
Để cho bà biết từ đây
Ông tuy hết chức nhưng oai vẫn còn.