Tuesday, August 31, 2010

Các người đẹp Trung Quốc xưa hồi sinh qua nét vẽ của các hoạ sỹ

Vơ Tắc Thiên
Nữ hoàng Vơ Tắc Thiên đại đế (624 – 705), cổ văng kim lai duy chỉ có 1 người này. Vơ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc. Cũng có các tiểu nữ hoàng khác từng ngồi trên bảo tọa của hoàng đế, nhưng các quan điểm hiện nay chỉ xem Vơ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất, bởi v́ bà lên ngôi hoàng đế bằng chính thực lực của bản thân, không phải là tượng gỗ nghe theo sự điều khiển của kẻ khác

Lạc nhạn Vương Chiêu Quân
Thời Hán Nguyên Đế tại vị, nam bắc giao binh, vùng biên giới không được yên ổn. Hán Nguyên Đến v́ an phủ Hung Nô phía bắc, tuyển Chiêu Quân kết duyên với thiền vu Hô Hàn Tà để lưỡng quốc bảo tŕ hoà hảo vĩnh viễn. Trong một ngày thu cao khí sảng, Chiêu Quân cáo biệt cố thổ, đăng tŕnh về phương bắc. Trên đường đi, tiếng ngựa hí chim hót như xé nát tâm can của nàng; cảm giác bi thương thảm thiết khiến tim nàng thổn thức. Nàng ngồi trên xe ngựa gảy đàn, tấu lên khúc biệt ly bi tráng. Nhạn bay về phương nam nghe thấy tiếng đàn, nh́n thấy thiếu nữ mỹ lệ trên xe ngựa, quên cả vỗ cánh và rơi xuống đất. Từ đó, Chiêu Quân được gọi là “Lạc Nhạn”.
Trầm ngư Tây Thi
Thời kỳ Xuân Thu – Chiến Quốc, Việt quốc có 1 cô gái giặt áo, ngũ quan đoan chính, phấn diện đào hoa, tướng mạo hơn người. Khi cô giặt áo bên bờ sông, bóng cô soi trên mặt nước sông trong suốt làm cô thêm xinh đẹp. Cá nh́n thấy ảnh cô, say mê đến quên cả bơi, dần dần lặn xuống đáy sông. Từ đó,người trong vùng xưng tụng cô là “Trầm Ngư”.
Trác Văn Quân
của Tư Mă Tương Như thời Hán
Tiết Đào
Nữ thi nhân thời Đường, người gọi là Nữ Hiệu Thư, từng xướng họa cùng thi nhân nổi tiếng đương thời Nguyên Trẩn, thực lực không thua kém. Tác phẩm tiêu biểu : Ngô Đồng Thi (làm khi mới 8 tuổi)
Thượng Quan Uyển Nhi
Cháu gái Thượng Quan Nghị, hiệu xưng là Cân Quốc Thủ Tướng đầu tiên. Thời Đường Cao Tông, cháu gái tể tướng Thượng Quan Nghị là Thượng Quan Uyển Nhi, thông thuộc thi thư, không những biết ngâm thơ viết văn mà c̣n hiểu biết chuyện xưa nay, thông minh mẫn tiệp dị thường.
Thái Diễm
Tức Thái Văn Cơ, con gái của quan Nghị Lang Thái Ung thời Đông Hán
Tạ Đạo Uẩn
Cháu gái Tạ An, người xuất hiện trong điển “Vịnh Nhứ Tài”.
Hoa Nhị Phu Nhân
Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn từng ngưỡng mộ tài danh của Hoa Nhị Phu Nhân. Hoa Nhị Phu Nhân là Phí Quư Phi của Hậu Thục Hậu Chủ - Mạnh Xưởng, xuất thân là 1 ca kỹ ở Thanh Thành (nay ở phía Đông Nam thành phố Giang Yển). Tương truyền “Hoa Nhị Phu Nhân Cung Từ” có hơn 100 biến, trong đó thật ra chỉ có hơn 90 biến. Khi Tống diệt Hậu Thục, chỉ dùng có 1 vạn quân, 14 vạn quân Hậu Thục không chiến mà hàng, Hoa Nhị Phu Nhân theo Mạnh Xưởng lưu vong về phương bắc, đêm nghỉ ở Gia Minh dịch trạm, cảm hoài nỗi buồn nước mất nhà tan, đề lên vách quán bài “Thái Tang Tử”. Nhưng v́ quân kỵ thôi thúc nên bị mất hết một nửa, cứ viết được 1 chữ lại rơi lệ.
Hầu Phu Nhân
Tùy Dương Đế Dương Quảng tại vị, quảng cáo cao lâu, bắt hàng ngàn thiên hạ mỹ nữ nhốt vào trong đó, Hầu Phu Nhân chính là 1 trong số hàng ngàn cung nữ đó mà suốt cả cuộc đời cũng chưa hề gặp được Tùy Dương Đế, cuối cùng tự ải mà chết.
Hoa nhượng Dương Quư Phi
Đường Triều Khai Nguyên niên, có một thiếu nữ tên gọi Dương Ngọc Hoàn được tuyển vào cung. Sau khi vào cung, Ngọc Hoàn tư niệm cố hương. Ngày kia, nàng đến hoa viên thưởng hoa giải buồn, nh́n thấy hoa Mẫu Đơn, Nguyệt Quư nở rộ, nghĩ rằng ḿnh bị nhốt trong cung, uổng phí thanh xuân, ḷng không kềm được, buông lời than thở : “Hoa a, hoa a ! Ngươi mỗi năm mỗi tuổi đều có lúc nở, c̣n ta đến khi nào mới có được ngày ấy ?”. Lời chưa dứt lệ đă tuông rơi, nàng vừa sờ vào hoa, hoa chợt thu ḿnh, lá xanh cuộn lại. Nào ngờ, nàng sờ phải là loại Hàm Xú Thảo (cây mắc cỡ). Lúc này, có một cung nga nh́n thấy, người cung nga đó đi đâu cũng nói cho người khác nghe việc ấy. Từ đó, mọi người gọi Dương Ngọc Hoàn là “Hoa Nhượng”.
Chân Hoàng Hậu
Sau khi Tào Phi xưng đế, sủng hạnh Quách hoàng hậu, Quách hậu cậy đắc sủng nên gièm pha Chân hoàng hậu, từ đó Chân hoàn hậu thất sủng. Sau khi bị vua bỏ lơ không nói đến, từ “Đường Thượng Hành” có thể đọc thấy được ḷng tương tư cực chí của một người vợ đối với trượng phu, một ḷng thâm t́nh vô hối. Sự chờ đợi của Chân hoàng hậu đáng thương cuối cùng chỉ là một tờ giấy chết của Tào Phi. Thậm chí sau khi chết, thi thể phải lấy tóc che mặt, lấy trấu lấp miệng, chịu nỗi khổ vũ nhục và lăng ngược.
Bế nguyệt Điêu Thuyền
Điêu Thuyền bái nguyệt ở hậu hoa viên của Tư Đồ Vương Doăn, đại thần của Hán Hiến Đế thời Tam Quốc, đột nhiên có một cơn gió nhẹ thổi đến, một vầng mây trôi che khuất mặt trăng. Đúng lúc đó, Vương Doăn bước ra nh́n thấy. Để khen con gái nuôi ḿnh xinh đẹp như thế nào, Vương Doăn thường nói với mọi người rằng con gái ḿnh đẹp đến nổi trăng sáng nh́n thấy cũng phải trốn vào sau lưng mây. V́ vậy, Điêu Thuyền được mọi người xưng tụng là “Bế Nguyệt”.
Ban Tiệp Dư
Ban Tiệp Dư là con nhà danh môn, c̣n trẻ đă học thành tài, thời Hán Thành Đế được lập làm Tiệp Dư. Chị em Triệu Phi Yến sau khi đắc sủng, ganh ghét tài năng phẩm hạnh của Ban Tiệp Dư, Ban Tiệp Dư ngày đêm lo sợ nên xin theo hầu thái hậu ở cung Trường Tín. Có thể bài “Đoàn Phiến Thi” được sáng tác tại cung Trường Tín, bài thơ nhỏ này dùng từ thái mới mẻ, t́nh như ai oán, biểu hiện thật ủy uyển hàm súc, có một loại khí độ oán mà không giận.
Ban Chiêu
Em gái của Ban Cố, Ban Siêu. Ban Cố soạn Hán Thư, bộ sử nối tiếp Sử Kư của Tư Mă Thiên, Hán Thư chưa kịp hoàn thành th́ Ban Cố bị Lạc Dương Lệnh hăm hại mà chết, Ban Chiêu giúp anh hoàn tất phần “Thiên Văn Chí

Monday, August 30, 2010

Điều chỉnh quan niệm


Quan niệm là cách nhìn, một người chỉ cần bất cứ việc gì cũng nghĩ về mặt tốt của nó, nhìn về điểm tích cực của nó, thì tất cả đều tốt đẹp.
Thậm chí, chỉ cần cái đó bạn thích, bạn sẽ thấy nó tốt đẹp, thế mới có cái gọi là “trong mắt tình nhân có Tây Thi”; ngược lại, nếu là cái tốt đẹp, vì anh ta không tin, cho dù thánh nhân trước mặt, anh ta cũng biến mình thành một kẻ ngoan cố.

Vì thế, cái “chủ quan” trong quan niệm của con người quả thực có tầm ảnh hưởng vô cùng quan trọng tới bản thân họ.

Có người hỏi: “Thiên đường, địa ngục ở đâu?” “Thiên đường địa ngục, tất nhiên, đều ở trong quan niệm!

Nếu bạn biết hài lòng, thì ở nhà tranh vách đất cũng thấy như thiên đường; Giả dụ không biết bằng lòng, thì dù ở lầu son gác tía, bạn cũng cảm thấy như ở địa ngục.

Vì vậy, quan niệm chính là thiên đường và địa ngục; thiên đường và địa ngục đều ở trong quan niệm chúng ta.

Có người tới châu Phi, thấy người châu Phi phần lớn đều đi chân đất, anh ta nghĩ, nếu sớm đầu tư vào một công xưởng sản xuất giầy, làm ăn nhất định phát đạt.

Sau khi trở về, tìm người chung vốn đi xem xét tận nơi, không ngờ có người vừa thấy đã nói:

“Người châu Phi đều đi chân đất, họ không quen đi giầy, đến đây đóng giầy, làm sao có người mua?”

Thế là họ đành vội vã trở về.

Vì thế, một quan niệm, có thể tiến, có thể thoái; có thể thành, có thể bại!

Bên trong quan niệm có ánh sáng, mọi việc đều trở nên sáng sủa; trong quan niệm có niềm tin vào thành công, bất cứ việc gì cũng sẽ thành công;

Trong quan niệm có [ý thức] xây dựng, anh ta có thể vun đắp mà không làm hại đến người tốt, việc tốt; nghĩ đến mặt tốt trong quan niệm, tất cả đều tốt đẹp.

Vì thế, quan niệm của đời người như vườn hoa vậy, có thể vun trồng nên một đóa hoa tươi tắn, thơm ngát;

Quan niệm của đời người như công xưởng vậy, có thể sản xuất ra nhiều vật phẩm có lợi cho dân sinh;

Trong quan niệm có hy vọng, có thể xây dựng nên những công trình chứa chan hy vọng trong tương lai.

Quan niệm, một thế giới bao dung, có thể xây dựng cả một pháp giới rộng lớn vô biên.

Nhưng trong quan niệm của một số người, đó lại là những cách nhìn bi quan, tiêu cực, đều hi vọng có thể không làm mà hưởng, thậm chí không quan tâm đến thực tế.

Ngông tưởng bách nhật thăng thiên, như thế làm sao có được cuộc đời tốt đẹp đây?

Bởi vậy, kẻ khóc và người cười, chỉ tại chỗ ta quan niệm thế nào.

Bạn muốn trở thành kẻ khóc, là vì bạn có quan niệm của kẻ khóc; bạn muốn được thành người cười, cũng cần phải có quan niệm của người cười.

Bạn không nhất thiết phải hi vọng vào phồn hoa phú quý, công danh lợi lộc, bạn chỉ cần xây dựng một quan niệm tốt, chân, thiện, mỹ, gọi là cái nhân của quan niệm.

Có cái nhân tốt, sợ gì không có cái quả tốt?

Friday, August 27, 2010

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng & Bai Tho Từng......Địa Ngục


Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi , rồi nước cuốn trôi

Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
Để buốt trái tim để buốt trái tim
Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Và sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót vang trong trời gió lên

Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai



Nếu có ai  hỏi bạn
Từng giành cám với heo
Câu trả lời: Đó là tôi
Vì heo là súc vật
Vì trăm năm trồng người

Nếu có ai hỏi bạn
Từng kéo càng thay trâu
Trả lời chính là tôi
Vì trâu là thực phầm
Vì trăm năm trồng người

Nếu có ai hỏi bạn
Từng vét cháy chảo sâu
Cũng chính là tôi
Vì bản năng sinh tồn
Tôi dành ăn với chó

Nếu có ai hỏi bạn
Bón cây sao tốt nhất
Trả lời chính là người
Vì mười năm trồng cây
Xác người mau thối rữa

Nếu có ai hỏi bạn
Vậy Đ̣ịa Ngục là đâu
Trả lời là nước Mỹ
Vì đây cày hơn trâu
Mong đủ ăn ngày ba bữa

Sáng togo, trưa ăn vội, chiều cơm thừa
Không giấc ngủ trưa
Vội vàng chăn gối
Và sáng ngày  lạng quạng
Mong sao còn được thở TỰ DO

Và.. nếu ai hỏi bạn
Thế đâu là thiên đường
Ngần ngại gì mà không thưa ngay
Đó chính là Việt Nam
ẤM ÁP HƠN TRONG TÌNH DÂN TỘC

Trong vòng tay gái đẹp, bạn hiền
Trong tiếng tung hê anh Việt kiều tóc bạc
Anh tha hồ tống và đạp
Với túi credit 40, đô la
May mắn thay, anh còn đủ sức tàn

May mắn thay, đô la, anh chưa cạn
May mắn thay, mặt bạn tốt chưa đổi màu
Và người thân chưa quay mặt
Anh ung dung trong bộ vó vịt kêu
Và anh thấy đời sao đáng sống

Vậy còn chờ gì
Về ngay quê củ
Trên con đường, thân què cụt lang thang
Tiếng hát cây đàn 'rừng lá thấp'
Đôi mắt trong mơ không thấy cả tay mình

Và còn đợi gì, vài đồng xu nhỏ
Anh ban phước lành trên thân hình xương khó
Của người con hay cháu của bạn anh
Khi ly rượu vơi đầy anh quên cả sinh linh
Với tiếng dzô, anh mừng, mình chưa làm thân trâu ngựa

Chần chờ gì nữa
Anh chưa từng nên lở vào địa ngục
Mau thoát ra trở lại chốn thiên đường
Vào địa ngục trăm vạn lần khó hơn
Chốn thiên đường, anh, Việt kiều không số





Buồn vui đời chó

Một con chó đến xin Ngọc Hoàng cho được đầu thai làm người Việt Nam . Ngọc Hoàng chấp thuận:
- Được, ta sẽ cho mi toại nguyện, mi còn xin điều gì nữa không ?
Chó nói:
- Con xin là người Việt nhưng được sống ở Hoa Kỳ, được ăn học ở Hoa Kỳ.
Ngọc Hoàng phán:
- Cũng được.
Ngọc Hoàng lại hỏi:
- Cho mi làm người Việt, cho mi sống ở Mỹ, ăn học trường Mỹ, thành tài ở Mỹ, mi sẽ làm những việc gì?
Chó thưa:
- Con hứa khi là người và khi con ăn, học ở nước Mỹ, con thành tài, con là bác sĩ, luật sư, chuyên gia, con sẽ là Việt Kiều Yêu Nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, độc lập tự do hạnh phúc, con sẽ trung thành với Bác và Đảng.
Ngọc Hoàng phán:
- Vậy thì đầu óc mi vẫn là Chó, mi xin đầu thai làm người làm gì?


Saturday, August 14, 2010

ANH ĐÃ TRỞ VỀ.


( Viết cho hương hồn 1 người lính Biệt Cách 81 Nhảy Dù, trốn trại tù bị bắn chết và hơn 30 năm sau thân nhân mới tìm thấy xác)

Thế là anh đã về đây,
Bên người thân những năm dài cách xa,
Nắm xương tàn đã về nhà,
Khóc anh giọt nước mắt khô lâu rồi,
Bây giờ nước mắt lại rơi,
Tưởng như anh mới lìa đời hôm nay,
Rừng kia heo hút lá bay,
Bao lần lá rụng phủ đầy mộ hoang,
Chẳng ai chăm sóc khói nhang,
Anh nằm dưới mộ hồn oan nơi nào?
Anh đã chết trong thương đau,
Trong trại tù giữa rừng sầu âm u.
Người lính biệt kích nhảy dù,
Con đường vượt thoát ngục tù dở dang,
Họ giết anh tuổi còn xanh,
Con đường phía trước cũng đành buông xuôi.
Người lính theo vận nước trôi,
Bao người tù đã qua đời như anh?
Bao nấm mồ đã vô danh?
Lạc trong rừng giữa tiếc thương thân tình.
Hôm nay vợ tìm mộ chồng,
Con tìm cha thuở lọt lòng mồ côi,
Mẹ tìm con khóc mòn hơi,
Anh tìm em nhớ một thời bên nhau.
Hơn ba mươi năm lòng đau,
Ngày gặp lại chẳng có câu vui mừng,
Mang về một nắm xương tàn,
Từ nơi xa thẳm mồ hoang tiêu điều .
Trong vòng tay người thân yêu,
Xin hồn oan khuất tiêu diêu ấm lòng.

Nguyễn thị Thanh Dương


 

Em tôi


Người chiến sĩ năm xưa,
Một người tù không tội
Ba mươi ba năm nằm lại
Làm phân bón cỏ cây

Co quắp, lạnh giá đêm cùng ngày
Một giấc ngủ, không an bình cùng giun dế
Trên thân thể em, phủ cây và rể
Làm thế nào ủ ấm suốt mùa đông

Trên thân thể em, ba tất đất lạnh lùng
Làm sao em chịu được với mùa hè oi bức
Thân chiến sĩ nào xá gì cùng cực
Chí anh hùng đâu nệ cảnh gian nguy

Sống hiên ngang, chọn chết hiên ngang
Và em chọn hy sinh, chọn đường vượt thoát
Và em chọn, giấc ngủ dài không bóng mát
Không ấm mình trong tay ấp mẹ cha

Quân thù vùi xác em dưới gốc cây già
Bắt cỏ cây phải thành da ngựa
Giấc ngủ em không còn bình yên được nữa
Khi thanh bình em chưa thấy trên quê hương

Khi lòng thù không buông tha em
Đọa đày em trong ngục tù giun dế
Em nằm, trong hằn học của người trần thế
Không lòng nhân, dù miếng vải quanh thân

Bây giờ, em ngủ, trong tiǹh thân
Tình đồng đội, nghĩa anh em đằm thắm
Hãy mĩm cười đi em
Mĩm cười đi, vì bạn bè trông vọng

Mĩm cười đi, em đang ngủ cạnh mẹ cha
Bạn bè em trên các phương trời xa
Đang yên lòng trong giấc mơ trần thế
Và anh,
Anh đã có giấc ngủ yên lòng

Anh Trung
Anh đã chuyển một bài viết thật hay về tên ma đầu này, em tôi, một chiến hữu 81BCNH, là một nạn nhân nhưng không thể là nhân chứng vì đã bị bắn chết trên vùng tam biên trong một chuyến vượt ngục đẫm mảu ở trại tù Gia Trung, hôm nay sau 33 năm, tôi đã hoàn tất việc đưa xác nó và một chiến hữu cùng hy sinh với nó hôm đó về chôn cất ở Huế, khi tôi viết những dòng chữ này thì xe chở hai quan tài, em tôi và Giám Hải Quân, đang trên đường ra Huế, ai trong diển đàn này từng ở trại tù Gia Trung xin truy tìm gia đình Giám hộ tôi, trong thời gian chờ đợi, gia đình tôi sẽ coi Giám như
người nhà đễ lo chuyện cúng giỗ hằng năm cùng với em tôi.
Tôj cũng có ý nhờ anh Phạm Hòa  thông báo bên các hội đoàn Hải Quân, Các Hội Đoàn Tù Cải Tạo giùm tôi, không ai có thể làm chuyện này tốt hơn, anh có cả một website thông minh và rỏ ràng, xin thay mặt anh Giám Hải Quân mà cám ơn anh, nhớ làm sớm nghe bạn , chuyện hốt cốt tù cải tạo nhiều cam go và ly kỳ, mình sẽ có bài viết riêng cho bạn.
Xin cám ơn Thịnh Rô Bô đã tìm tò̀i và phác hiện bài viết của anh Nguyễn Hoàng Sơn trong vụ này, đó là thông tin quí giá giúp tôi xác định được trại tù, và tôi cũng đã tìm ra anh Nguyễn Hoàng Sơn.
Xin cám ơn Trung Úy Không Quân Trương nguyên Thuận đả chỉ cho tôi hai ngoại cảm ngoài Đà Nẳng, các bạn vào trang lưu trữ của website RFA trang lưu trữ ngày 08/01/2010 sẽ thấy bài này
Cuối cùng, không ai sống mãi với lòng thù hận, điều này có đ́úng với người Cọng Sản không, tên ma đầu liệu có hiểu điều này không??????????????????
Các bạn, xin hảy coi bài viết này là lời nhắn đến gia đình anh Giám và anh Nguyễn Mạnh Hùng Hải Quân, người còn sống sau cuộc vượt ngục ở trại tù Gia trung, lời nhắn khẩn thiết, tiếp tay truy tìm và nhắn cùng tôi.

NHẮN TIN

Tìm thân nhân cố chiến hữu TRÂN VĂN GIÁM, Hải quân VNCH,
tù CS đội 11, K1, trại Gia Trung, Pleiku, vượt ngục và bị Cộng sản bắn chết năm 1979 . Qua câu chuyện ""Cuộc Vượt ngục đẩm máu trại Gia Trung K1 Gia lai-KonTum trên Cánh Thép & Hội Quán Phi Dũng ""

Chúng tôi là thân nhân cố Thiếu Úy Nguyễn Văn Hòa, LĐ 81 Biệt Cách Nhảy Dù, người cùng vượt ngục và cùng hy sinh với T/U HQ Trần Văn Giám. Sau hơn 32 năm tìm kiếm, chúng tôi đã đến được tận nơi vùi xác em tôi và anh Giám. Cách Trai Gia Trung 100 cây số ,vì không thể để anh Trần Văn Giám tiếp tục nằm lại cô đơn trong rừng núi hoang lạnh, chúng tôi đã đưa di cốt của anh Giám cùng với em Hòa tôi về cải táng tại Huế hôm 11/8/2010 vừa qua.

Xin thân nhân cùng các Chiến Hữu của anh Trần Văn Giám trên toàn Thế Giới xin liên lạc với chúng tôi để biết thêm tin tức.
 
Xin chân thành cảm tạ.

Nguyễn Văn Thuận oakdrisch@yahoo.com
  ĐT:  510-663-9948

hoặc các bạn tù cùng trại sau đây 

Nguyễn Hoàng Sơn : phidoan231@yahoo.com  ĐT : 561 337 0784
Trần Thành Hiếu : hieutran12901@gmail.com  ĐT  301-869-9018