Tuesday, April 6, 2010

BỨC TỰƠNG “THƯƠNG TIẾC”.



Bức tượng trong Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa,                
Người lính ngồi, ba lô khóac trên lưng,
Súng  trên đùi, đôi mắt hướng xa xăm,
“Thương Tiếc”những người một thời quân ngũ..
                Họ đã trải qua những ngày sương gío,
                Nơi núi rừng hay trên cánh đồng hoang,
                Giữa đạn bom trong thời buổi chiến tranh,
                Sống và chết mong manh không biên giới.
Bức tượng “Thương Tiếc” ở đây an ủi,
Dáng anh ngồi sừng sững giữa trời xanh,
Những ngôi mồ tử sĩ ở chung quanh,
Nghĩa trang rộng, gío lùa trên cây, cỏ.                   .
               Anh “Thương Tiếc” cho những người nằm đó,
               Ngồi đây canh cho họ giấc ngàn thu,
               Gío đừng về trên mộ lạnh âm u,
               Làm lạnh cả hồn người nơi chín suối.
    Làm đau lòng mẹ gìa, con vô tội,
    Những người thân yêu vẫn xót thương anh,
    Trời có mưa xin hãy tạnh cho nhanh,
    Đừng trôi mất nắm hương tàn trên mộ..
                    Bức tượng “Thương Tiếc” một ngày gãy đổ,
                    Nghĩa trang không còn nguyên vẹn như xưa,
                    Những ngôi mộ buồn cỏ dại bơ vơ,
                    Nhớ người thân, nhớ mùi hương khói cũ.
  Bức tượng “Thương Tiếc” và hồn tử sĩ,
  Vẫn gần nhau bao năm tháng đã qua,
  Tình thân này, tình chiến hữu bao la,
  Bỗng chia cách. Cảnh điêu tàn, hoang vắng.
                      Bức tượng “Thương Tiếc” giờ đây đã mất,
                      Đã chết như những người lính trận kia,
                      Không khói hương, không tên tuổi mộ bia,
                      Nhưng vẫn có một linh hồn biết khóc.
                Nguyễn Thị Thanh Dương .

No comments: