Friday, August 27, 2010

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng & Bai Tho Từng......Địa Ngục


Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không ?
Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
Gió cuốn đi cho mây qua dòng sông
Ngày vừa lên hay đêm xuống mêng mông
Ôi trái tim đang bay theo thời gian
Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian

Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
Để ngậm ngùi theo lá bay
Rồi nước cuốn trôi , rồi nước cuốn trôi

Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
Chỉ lặng nhìn không nói năng
Để buốt trái tim để buốt trái tim
Trong trái tim con chim đau nằm yên
Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
Và sớm mai chim bay đi triền miên
Và tiếng hót vang trong trời gió lên

Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
Còn cuộc đời ta cứ vui
Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai



Nếu có ai  hỏi bạn
Từng giành cám với heo
Câu trả lời: Đó là tôi
Vì heo là súc vật
Vì trăm năm trồng người

Nếu có ai hỏi bạn
Từng kéo càng thay trâu
Trả lời chính là tôi
Vì trâu là thực phầm
Vì trăm năm trồng người

Nếu có ai hỏi bạn
Từng vét cháy chảo sâu
Cũng chính là tôi
Vì bản năng sinh tồn
Tôi dành ăn với chó

Nếu có ai hỏi bạn
Bón cây sao tốt nhất
Trả lời chính là người
Vì mười năm trồng cây
Xác người mau thối rữa

Nếu có ai hỏi bạn
Vậy Đ̣ịa Ngục là đâu
Trả lời là nước Mỹ
Vì đây cày hơn trâu
Mong đủ ăn ngày ba bữa

Sáng togo, trưa ăn vội, chiều cơm thừa
Không giấc ngủ trưa
Vội vàng chăn gối
Và sáng ngày  lạng quạng
Mong sao còn được thở TỰ DO

Và.. nếu ai hỏi bạn
Thế đâu là thiên đường
Ngần ngại gì mà không thưa ngay
Đó chính là Việt Nam
ẤM ÁP HƠN TRONG TÌNH DÂN TỘC

Trong vòng tay gái đẹp, bạn hiền
Trong tiếng tung hê anh Việt kiều tóc bạc
Anh tha hồ tống và đạp
Với túi credit 40, đô la
May mắn thay, anh còn đủ sức tàn

May mắn thay, đô la, anh chưa cạn
May mắn thay, mặt bạn tốt chưa đổi màu
Và người thân chưa quay mặt
Anh ung dung trong bộ vó vịt kêu
Và anh thấy đời sao đáng sống

Vậy còn chờ gì
Về ngay quê củ
Trên con đường, thân què cụt lang thang
Tiếng hát cây đàn 'rừng lá thấp'
Đôi mắt trong mơ không thấy cả tay mình

Và còn đợi gì, vài đồng xu nhỏ
Anh ban phước lành trên thân hình xương khó
Của người con hay cháu của bạn anh
Khi ly rượu vơi đầy anh quên cả sinh linh
Với tiếng dzô, anh mừng, mình chưa làm thân trâu ngựa

Chần chờ gì nữa
Anh chưa từng nên lở vào địa ngục
Mau thoát ra trở lại chốn thiên đường
Vào địa ngục trăm vạn lần khó hơn
Chốn thiên đường, anh, Việt kiều không số





Buồn vui đời chó

Một con chó đến xin Ngọc Hoàng cho được đầu thai làm người Việt Nam . Ngọc Hoàng chấp thuận:
- Được, ta sẽ cho mi toại nguyện, mi còn xin điều gì nữa không ?
Chó nói:
- Con xin là người Việt nhưng được sống ở Hoa Kỳ, được ăn học ở Hoa Kỳ.
Ngọc Hoàng phán:
- Cũng được.
Ngọc Hoàng lại hỏi:
- Cho mi làm người Việt, cho mi sống ở Mỹ, ăn học trường Mỹ, thành tài ở Mỹ, mi sẽ làm những việc gì?
Chó thưa:
- Con hứa khi là người và khi con ăn, học ở nước Mỹ, con thành tài, con là bác sĩ, luật sư, chuyên gia, con sẽ là Việt Kiều Yêu Nước Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, độc lập tự do hạnh phúc, con sẽ trung thành với Bác và Đảng.
Ngọc Hoàng phán:
- Vậy thì đầu óc mi vẫn là Chó, mi xin đầu thai làm người làm gì?


No comments: