Friday, January 29, 2010

Chuyện Vui Kingbee Lương Ngọc Ánh Houston Texas

Trên giường bệnh, người sắp chết nắm chặt tay ông bạn nối khố, cũng là người hùn vốn làm ăn chung, nói trong hơi thở đứt quãng:
- Đến lúc này... tớ phải cho cậu biết một sự thật... mà tớ chôn giấu bấy lâu nay... Nếu không nói ra được...
tớ sẽ chẳng thể nào yên lòng nhắm mắt...
Người bạn cảm động:
- Tớ đây, cậu cứ nói đi!
- Nghe này!.. Chính tớ đã lấy trộm 100 triệu trong két sắt của công ty... Chính tớ là người bán bí quyết công nghệ cho một hãng đối thủ... Tớ thật là tồi tệ!.. Tha thứ cho tớ nhé!..Chưa hết đâu!.. Tớ... và vợ cậu... đã... ngủ với nhau... - Người hấp hối nấc lên và trào nước mắt.
Người kia nắm chặt tay bạn:
- Anh bạn thân mến! Đừng tự dằn vặt mình nữa! Tớ sẵn lòng tha thứ cho cậu và cũng nói luôn để
cậu đỡ ân hận: Chính tớ là người đã đầu độc cậu đó.

Trên xa lộ liên bang 10 , một xe police hú còi và chặn lại một chiếc xe Chevrolet đen . Anh tài xế quay kiếng xe xuống , từ tốn hỏi :
- Có chuyện gì hở ông cảnh sát .
Ông police mỉm cười và nói :
- Không có gì amigos ! Từ nãy tôi đã quan sát cách thức ông chạy xe, rất là cẩn thận. Đầu năm mới, sở cảnh sát có treo giải thưởng 5000 đô
cho ai chạy xe cẩn thận nhất . Và tôi nghĩ rằng ông được trúng giải . Nhân tiện tôi hỏi ông định làm gì với số tiền này ?
Anh tài xế có làn da ngăm ngăm, hớn hở cười tươi :
- Dạ , em định qua bên Los Angeles rồi thi lấy bằng lái xe .
Một bà ngồi kế bên, có lẽ là vợ hắn, nói xen vào :
- Thầy đừng nghe lời nó nói, nó xỉn rồi nên ăn nói bậy bạ.
Bên băng ghế đằng sau có tiếng nói vọng lên :
- Đã nói mấy cha rồi. Đừng có dùng xe ăn cắp mà hổng nghe.
Ông police chưa kịp bấm máy walky- talky, nghe vài tiếng dọng cốp đằng sau xe đùng đùng:
- Ê tụi bay! Qua biên giới tới El Paso chưa ?

Hai cô gái nói truyện với nhau:
- Tớ thấy cậu có bệnh gì đâu mà tuần nào cũng đi bác sĩ vậy ?
- Đành rằng như vậy, nhưng ông Bác sĩ ấy trẻ, đẹp trai, khám bệnh rất nhiệt tình và toàn diện nữa chứ.

Hai người bạn gặp nhau sau một năm xa cách:
- Mối tình đẹp của cậu và "con nai vàng ngơ ngác" ra sao rồi ?
- Hết rồi cậu ơi! Chẳng còn bóng dáng con nai vàng ngơ ngác đâu cả nữa....
- Sao vậy ?
- ...Chỉ thấy con sư tử Hà Đông sau khi cưới nàng về !!!

Trong một buổi họp mặt những nhà thơ, tại nhà một thân hữu.
Con trai của gia chủ hồ hỡi kể với ông cụ hàng xóm:
- Cháu vừa đi công tác xa về. Lúc thì Hà-nội, khi thì Sài-Gòn, lúc thì Cà Mau, vui lắm cụ ạ. Có đi mới biết được nhiều, đúng như ông cha mình đã nói: "Đi ngày đàng, học sàng khôn". cháu thấy khi mình muốn bán gì thì phải tìm chỗ nào người ta cần mới bán cao giá được.
- Thế hả ? Sau bao nhiêu năm gom góp, lão có hơn 800 bài thơ, nhờ cháu bán dùm nghe.
- Dạ để cháu mang xuống vùng 4 bán cho bác, vì tháng trước khi cháu vừa đi qua bến đò Vĩnh Long, cháu thấy nhiều bảng cắm ngoài đường như: "Nhà cho thuê","Cần mua ve chai cũ" "Cần người làm"... và lại có cái bảng thiệt lớn đề là: "CẦN THƠ". Chắc thơ bác sẽ bán được cao giá ở đó.

- Kẻ giúp tội phạm phạm pháp gọi là tòng phạm.
- Kẻ giúp đỡ tội phạm tránh né hay qua mặt luật pháp sau khi bị bắt gọi là: LUẬT SƯ !

Trong một dòng tu khổ tu Công Giáo, các thầy dòng luôn phải cấm khẩu, chỉ được phát biểu khi có phép và nhứt là không bao giờ yêu cầu điều gì cho bản thân mình. Trong một bữa cơm, một thầy thấy trong tô cháo của mình có
con chuột nhắt chết. Làm sao bây giờ? Bụng đói meo sau một ngày làm việc mệt nhừ. Thầy đành nhắm mắt ngồi im suy nghĩ. May quá, thầy tìm được giải đáp để có bát cháo khác mà không lỗi luật dòng. Thầy giơ tay xin phép.
- Thầy Antôn có điều gì muốn nói ?
- Thưa cha Bề Trên, các thầy ngồi quanh bàn con đều thiếu con chuột chết trong cháo.

- Cứ mỗi lần tôi cất tiếng là các bà, các cô sụt sùi khóc.
- Bạn ca vọng cổ mùi hả?
- Không! Tôi thổi kèn đám ma.

No comments: