Da diết quá, ơi sông Hương núi Ngự .
Những chiều buồn, mưa phủ cả đồi thông
Đàn Nam giao, vang vọng tiếng chiêng cồng
Ai đang tế , cầu xin điều chi đó . . .
Nguồn sĩa về, giòng Hương giang nhuộm đỏ
Băng tràn qua, lút phố ngập cánh đồng
Huế tắm mình trong trời nước mênh mông
Mây vần vũ, đưa lốc về tàn phá .
Ngẫn ngơ nhìn, hàng cau thôn Vỹ dạ
Chiều ngang qua, Đập đá ngập bùn nâu
Nắng hanh vàng, phố Huế phủ một màu
Lớp đất đỏ, từ đâu lụt đưa tới .
Hoàng hôn xuống , buồn trông về Gia Hội
Cuối ngõ sâu , trong trẻo tiếng mời rao
‘ Cháo lòng đây ! Cô gánh vui vẻ chào .
Gót chân nhỏ, dạo qua nhiều con phố .
Tà áo tím , hững hờ qua Bạch Hỗ
Nón nghiêng che , tóc lộng gió chiều đông
Đò của ai, gác mái thả xuôi giòng
Buông tay lưới, ngồi chờ mong mẽ cá .
Nhìn về Huế, là thấy ngay tai họa
Của con người , của tạo hóa gây nên
Có phải chăng, vì tên gọi Thừa Thiên
Bao tang tóc phần ‘ dư trời ‘ đưa tới .
Phương Lâm Ngôn Nguyễn .
No comments:
Post a Comment