Chuyện cuối tuần .
Mấy bà già trầu ở Huế thường dạy con gái mình khi ra đường phải nhớ nằm lòng ba việc ( thứ nhất là Cười , thứ hai là Dạ, thứ ba là Thưa ) ai nói gì cũng cười , ai hỏi gì cũng dạ , tiếng đầu của câu trả lời là thưa ba thứ vủ khí nầy không hiệu quả lúc đó mới tự vệ theo khả năng của mình .
Cô K.L . sinh viên năm thứ 2 khoa ngoại ngử , gia đình khó khăn nên cô ta phải đến quán Cà Phê xin làm thêm mỗi ngày 7 tiếng từ 5 giờ chiều cho đến 12 đêm , đễ phụ tiền học phí hàng tháng . K.L . là con gái một của một gia đình vỏ quan , ông nội ngày xưa là Sỹ quan cận vệ của Cựu hoàng Bảo Đại , Cha của K.L cũng là một Sĩ quan cấp úy QLVNCH học tập thiếu năm nên không đũ tiêu chuẩn xuất cảnh theo diện HO . Ông ta cũng là một vỏ sư đang mở lò dạy vỏ ( Ta ) tại nhà . K.L . cũng bắt đầu học vỏ của ba dạy từ năm vào lớp 10 cho đến cuối lớp 12 , vào đại học thì ba của K.L bảo thôi đừng học nửa , ông nói chơi với K.L .
- Học chừng đó củng đủ đánh chồng rồi .
Bà nội và mẹ của K.L rất an tâm khi K.L đi kiếm việc làm phụ thêm , sắc đẹp của gái Huế thì thôi khỏi bàn , tính nết dịu dàng , nói năng vui vẻ , khả năng tự vệ thừa cho nên gia đình không mấy lo khi K.L . đi về ban đêm .
Chiều nay K.L. giắt chiếc xe đạp ra cửa đi làm thì bà nội kêu lại , K.L .cười trả lời :
- Cười , dạ , thưa . Cười ,dạ , thưa phải không Mệ . Mệ không sợ họ nói con là con khùng hả ? Hai bà cháu cùng cười .
Quán cà phê mùa lạnh khách rất đông , đêm nay mới gần 9 giờ mà chỉ còn 2 bàn trống .
Tiếng sộp soạp của mấy chiếc xe bốn bánh dừng lại trên sân rải sạn tròn , một toán khách vào , toàn là người có tuổi , họ kéo hai cái bàn lại gần nhau và kêu mang thêm ghế . Một người đưa cánh tay vẩy gọi . K.L . thong thả đến , cười tươi như hoa , miệng nói :
- Dạ Thưa mấy chú dùng gì ?
Một người nói lại :
- Đừng gọi anh bằng chú .
Rồi họ cười sặc sụa khi nói được câu cho là ưng ý .
Họ chỉ K.L . đến người ngồi ghế chính giữa , một gả đàn ông khoảng gần 50 mập tròn, bụng phệ , mặt láng lườm như da con rắn mối . K.L dạ , vừa bước tới định hỏi ông ta , thì cả toán người sửng sốt khi nghe một tiếng ( BỐP ) khô khan , mủi ông ta đang ăn trầu , ông ta ôm mũi đứng dậy , một thằng trong bọn đưa cho ông ta cái khăn tay để bịt máu cam . ông ta la lên :
- Con tê , con tê , mi không biết tau là ai hả ?
- Dạ , dạ thưa biết , ông là thằng già dê .
- Đóng cửa quán nầy ngay tức khắc , mấy đứa bây kêu thằng chủ ra đây ngay .
Hơn 100 khách uống cà phê trong quán đứng lên nhìn về bàn đó , tiếng xỳ xào , tiếng cười khinh miệt , có người to tiếng :
- Vua có sống lại cũng chưa đóng quán người ta được , huống chi là tay nớ
Chủ quán ra , không phải là thằng chủ mà là bà chủ , bà ta hơi giật mình khi thấy thằng cha nầy vì hắn chính là Hồ Xuân Mãng chủ tịch tĩnh Thừa Thiên , nhưng chị ta lờ đi coi như không biết , đon đã hỏi :
- Dạ thưa anh gọi em .
- Chị đóng cửa quán ngay bây giờ cho tôi , đó là lệnh .
- Dạ thưa anh , lệnh của ai à .
- Của tôi chứ của ai , tôi là Hồ Xuân Mảng chủ tịch tỉnh Thừa Thiên ra lệnh đóng cửa quán nầy ngay bây giờ .
Chị chủ quán vui vẻ trả lời .
- Dạ thưa Ông chũ Tịch em xin lỗi vì mai chừ em không biết ông và mấy chú đây . Thưa ông chủ tịch tỉnh ! em là chủ quán em sợ nhất là mấy thằng du đảng , nó ra lệnh đóng cửa chưa kịp đóng là nó lôi dao phay ra rượt khách chạy , còn ông Chủ tịch tỉnh là đại diện cho dân , là đại diên luật pháp , khi ra lệnh đóng cửa một quán vì quán đó , vi phạm tội hình sự , kinh doanh trái phép , oa trữ đồ quốc cấm , khai thác mãi dâm .
Dạ thưa đây là quán cà phê bình thường , các em sinh viên làm thêm giờ , quý vị sờ mó họ thì họ tự vệ , vì họ không phải là hạng gái để quý vị vọc , hơn nữa đó là lệnh của tôi , nếu các cô để yên cho quý vị sờ mông , sờ đít , ra về quý vị đóng quán tôi , cho quán tôi là quán cà phê ôm .
Nếu muốn đóng cửa ngay bây giờ thì chỉ có cách của mấy thằng du đãng lôi súng ra bắn đoàng , đoàng khách hoảng sợ bỏ chạy lúc đó mới đóng cửa được , còn ông chủ tịch tỉnh bảo tôi đóng cửa ngay bây giờ tôi sẻ không đóng , vì quán tôi không phạm luật . Còn cô gái kia ông chủ tịch tỉnh sờ đít cô ta , cô ta tát ông là chuyện bình thường , muôn bắt thì kêu Công An lại mà còng tay , tôi cũng xin thưa cô ta đang thực tập nghành báo chí , nói thì nói vậy chứ ông chũ tịch không làm gì được cô em nớ mô
Tiếng xỳ xào cười nhạo trong quán mỗi lúc một to ,toán người đó ôm mặt ra về , nhưng bà chủ gọi giật lại :
- Dạ thưa ông chủ tịch tĩnh , xin làm ơn tính tiền cho em đã .
Ngày hôm sau báo Thanh niên chạy một hàng tít lớn trên trang nhất
( Vua Huế gặp gái Huế ) .